朦胧 [ méng lóng ]
(一)、月光不明。(二)、不清楚;模糊:暮色朦胧。烟雾朦胧。
胧胧 [ lóng lóng ]
(一)、微明貌。(二)、昏暗貌。
朣胧 [ tóng lóng ]
(一)、月初出貌;微明貌。(二)、昏暗不清貌。(三)、象声词。
朎胧 [ líng lóng ]
(一)、月光。(二)、引申为光亮。
胴胧 [ dòng lóng ]
(一)、月初出貌;微明貌。《文选·潘岳<秋兴赋>》:“月朣朧以含光兮,露凄清以凝冷。”李善 注引《埤苍》:…
曈胧 [ tóng lóng ]
见“曈曨”。
通胧 [ tōng lóng ]
见“通曨”。
濛胧 [ méng lóng ]
模糊不清貌。唐 王昌龄《斋心》诗:“女萝覆石壁,溪水幽濛朧。”
蒙胧 [ méng lóng ]
月光不明貌;模糊不清貌。 唐 杜甫 《牵牛织女》诗:“神光竟难候,此事终蒙朧。”濛朧:模糊不清貌。 唐 王…