娼妓 [ chāng jì ]
妓女。
娼妇 [ chāng fù ]
妓女(多用于骂人)。
娼寮 [ chāng liáo ]
妓院。
娼优 [ chāng yōu ]
从事歌舞的艺人,后多指妓女。
娼根 [ chāng gēn ]
(一)、詈词。犹言娼妓胚子。(二)、指妓女。
娼馆 [ chāng guǎn ]
妓院。《宣和遗事》前集:“近闻有贼臣 高俅、贼臣 杨戩 ……巧进佞諛,簧蛊圣德,轻屑万乘之尊严,下游民间之坊市…
娼女 [ chāng nǚ ]
歌舞女艺人;卖淫的女性。
娼家 [ chāng jiā ]
(一)、原指以歌舞为业的人家,后谓妓院。唐 卢照邻《长安古意》诗:“俱邀侠客芙蓉剑,共宿娼家桃李蹊。”《宣和遗…
娼楼 [ chāng lóu ]
妓院。
娼门 [ chāng mén ]
妓院。
娼夫 [ chāng fū ]
元 明 时谓男性优伶。 明 朱权 《太和正音谱》卷上:“ 子昂 赵先生 曰:‘娼夫之词,名曰“緑巾词”。’” …
娼妇凯蒂 [ chāng fù kǎi dì ]
娼妓与野兽 [ chāng jì yǔ yě shòu ]
娼年 [ chāng nián ]
娼街 [ chāng jiē ]
娼门女侯 [ chāng mén nǚ hóu ]