愁慵 [ chóu yōng ]
忧伤困怠。
猥慵 [ wěi yōng ]
委靡怠惰。
心慵 [ xīn yōng ]
心意懒散。唐 白居易《白云期》诗:“年长识命分,心慵少营为。”
乖慵 [ guāi yōng ]
疲惫懒散。唐 白居易《六年春赠分司东都诸公》诗:“老子苦乖慵,希君数牵率。”宋 梅尧臣《日蚀》诗:“老鸦居处已…
放慵 [ fàng yōng ]
疏懒。
娇慵 [ jiāo yōng ]
柔弱倦怠貌。
惰慵 [ duò yōng ]
懒惰。
倦慵 [ juàn yōng ]
疲乏慵懒。
春慵 [ chūn yōng ]
春天的懒散情绪。
衰慵 [ shuāi yōng ]
衰老慵懒。宋 苏辙《迎寄王适》诗:“安心且作衰慵伴,海底鯤鱼会化鹏。”清 蒲松龄《聊斋志异·萧七》:“岳父母并…
老慵 [ lǎo yōng ]
年老懒散。常为老年人自谦之辞。唐 白居易《老慵》诗:“岂是交亲向我疏,老慵自爱闭门居。”唐 白居易《游宝称寺》…
疏慵 [ shū yōng ]
亦作“疎慵”。亦作“疎庸”。亦作“踈慵”。疏懒;懒散。唐 元稹《台中鞫狱忆开元观旧事》诗:“疏慵日高卧,自谓轻…
偎慵堕懒 [ wēi yōng duò lǎn ]
犹言懒惰,偷懒。
心慵意懒 [ xīn yōng yì lǎn ]
情思倦怠,精神萎靡。
意慵心懒 [ yì yōng xīn lǎn ]
慵、懒:怠倦,消沉。心情怠倦消沉。同“意懒心慵”。
马慵立仗 [ mǎ yōng lì zhàng ]
据《新唐书·奸臣传上·李林甫》载,李专权阻塞言路,“补闕杜璡再上书言政事,斥为下邽令。”因以语动其餘曰:“‘明…
愚慵 [ yú yōng ]
愚钝而疏懒。 明 高叔嗣 《简袁永之狱中》诗:“罪至欲何言,直以愚慵故。”
幽慵 [ yōu yōng ]
悠闲懒散。 唐 杜牧 《雨中作》诗:“贱子本幽慵,多为隽贤侮。” 宋 司马光 《闲居》诗:“我已幽慵僮更懒,雨…
疏慵愚钝 [ shū yōng yú dùn ]
疏慵:懒散。懒散愚笨。