讧诈 [ hòng zhà ]
谓作乱行诈。
讧贼 [ hòng zéi ]
乱贼。
讧讧 [ hòng hòng ]
(一)、哄闹声。宋 徐铉《稽神录·蜂馀》:“及就寝,惟闻訌訌之声。”宋 周密《齐东野语·姚干父杂文》:“﹝ 姚…
交讧 [ jiāo hòng ]
交相骚扰作乱。
讧溃 [ hòng kuì ]
毁败。
讧侮 [ hòng wǔ ]
争吵侮辱。
讧争 [ hòng zhēng ]
纷争。
讧乱 [ hòng luàn ]
乱哄哄。
内讧 [ nèi hòng ]
集团内部互相倾轧天降罪罟,蟊贼内讧。——《诗·大雅·召炅》
讧阻 [ hòng zǔ ]
犹言惑乱争扰。 宋 李刘 《贺聂宫教启》:“方当楮币新旧之交承,颇觉中外人情之訌阻。”
讧炽 [ hòng chì ]
讧乱炽烈。 清 魏源 《荆溪周君保绪传》:“君没次年,海氛訌炽,朝廷詔求奇才之士欲如君者,海内不可復得。”
讧式轻坦克 [ hòng shì qīng tǎn kè ]