撕攞 [ sī luó ]
排解。
抢攞 [ qiǎng luó ]
放下;翻转。
扯攞 [ chě luó ]
揪拉,撕扯。
攞袖揎拳 [ luó xiù xuān quán ]
捋起袖子,露出拳头。准备动武的样子。 元 无名氏 《碧桃花》第三折:“一箇箇气昂昂性儿不善,他每都叫吼吼攞袖揎…
揎拳攞袖 [ xuān quán luó xiù ]
xuān quán luǒ xiù 揎拳攞袖 犹言揎拳捋袖。 元 无名氏 《杀狗劝夫》第二折:“他见我早揎拳攞…
拽巷攞街 [ zhuài xiàng luǒ jiē ]
zhuài xiàng luó jiē 拽巷攞街 见“ 拽巷囉街 ”。
拉攞 [ lā luó ]
崩塌。 南朝 宋 刘义庆 《世说新语·任诞》:“ 任愷 既失权势,不復自检括。或谓 和嶠 曰:‘卿何以坐视 元…
俱攞 [ jù luó ]
?梵语kula之译音,纳骨之小塔也。唐、释义净《南海寄归内法传·卷二》:「或有收其设利罗为亡人作塔名,为俱攞形…
铎曷攞 [ duó hé luó ]