悬淙 [ xuán cóng ]
指瀑布。
潺淙 [ chán cóng ]
流水声。
飞淙 [ fēi cóng ]
飞泉。
淙凿 [ cóng záo ]
冲击,侵蚀。
琤淙 [ chēng cóng ]
犹琤琤。杰出貌。
淙淙 [ cóng cóng ]
流水的声音:泉水淙淙。
淙潺 [ cóng chán ]
水流声。
淙琤 [ cóng chēng ]
犹琮琤。玉相碰击声。亦以形容水流相激声。
淙啮 [ cóng niè ]
犹淙凿。
淙潨 [ cóng cōng ]
指瀑布。
铮淙 [ zhēng cóng ]
同“錚摐”。宋 洪迈《夷坚丁志·戴世荣》:“或掷甎石器物从空而下,门闥窗柱敲击不暂停,其音亦錚淙可爱。”胡…
石淙 [ shí cóng ]
石上水流。亦指石上流水声。
舂淙 [ chōng cóng ]
水石冲击声。
淙汩 [ cóng gǔ ]
水流貌。 明 蒋一葵 《长安客话·海淀》:“ 高梁桥 西北十里,平地有泉,滮洒四出,淙汩草木间,瀦为小溪,…
淙泉 [ cóng quán ]
流泉。 清 龚自珍 《西域置行省议》:“先期斩危崖,划仄岭,引淙泉,泻漫壑。”
淙灂 [ cóng zhuó ]
水流相激声。 唐 张说 《独孤公燕郡夫人李氏墓志铭》:“ 永寧里 ,先人之旧庐也。有通渠转池,巨石嶔嵰,喷…
淙齧 [ cóng niè ]
犹淙凿。 宋 范成大 《吴船录》卷下:“寺在沙洲之上,甚雄杰,江波淙啮,行且及门。寺前旧有居人,今皆荡去,…