田塍 [ tián chéng ]
田埂。
山塍 [ shān chéng ]
指山上田地。
驿塍 [ yì chéng ]
谓田间驿道。
村塍 [ cūn chéng ]
乡间的田埂。
塍埒 [ chéng liè ]
田埂。
土塍 [ tǔ chéng ]
方言。田间的土埂。
堤塍 [ dī chéng ]
堤坝和田界。
塍区 [ chéng qū ]
比喻界限;格式。
沟塍 [ gōu chéng ]
沟渠和田埂。
行塍 [ xíng chéng ]
可供行走的田埂。
塍陌 [ chéng mò ]
田间小路。
锦塍 [ jǐn chéng ]
良田。
马塍 [ mǎ chéng ]
(一)、合欢的别名。《佩文韵府·平蒸》“马塍”引《本草》:“合欢花一名马塍花。”清 曹寅《入灵谷寺》诗:“…
烟塍 [ yān chéng ]
亦作“烟塍”。烟雾蒙蒙的田塍。
塍岸 [ chéng àn ]
小堤;田埂。
塍陇 [ chéng lǒng ]
田间隆起的小路。
鳞塍 [ lín chéng ]
密集的田垄。
路塍 [ lù chéng ]
田埂。
塍畎 [ chéng quǎn ]
指田地。
连塍 [ lián chéng ]
田埂相连。谓田地成片。 宋 戴复古 《美巡检秦君祷雨有感》诗:“吾乡岸海地势高,连塍想见禾苗焦。” 明 徐…
疆塍 [ jiāng chéng ]
犹疆界。 宋 苏辙 《和子瞻司竹监烧苇园因猎园下》:“回风忽作火力怒,平地一卷无疆塍。”
阡塍 [ qiān chéng ]
田埂。 明 徐弘祖 《徐霞客游记·滇游日记九》:“当北山之东,山界颇开,中无阡塍,但丰草芃芃。”
塍鹬 [ chéng yù ]