璀璨 [ cuǐ càn ]
形容珠玉等光彩鲜明:璀璨夺目。这座古塔是我国古代建筑史上一颗璀璨的明珠。
蒨璨 [ qiàn càn ]
鲜明貌。
璨绮 [ càn qǐ ]
犹华丽。
璨然 [ càn rán ]
明亮貌。
璨烂 [ càn làn ]
灿烂,光彩鲜明貌。 唐 元稹 《赠吴士矩》诗:“萎蕤云幕翠,璨烂红茵赩。”一本作“灿烂。”《旧唐书·后妃传…
璨瑳 [ càn cuō ]
(1).玉色明洁貌。借指雪。 宋 苏轼 《病中大雪答赵荐》诗:“惟思近醇醲,未敢窥璨瑳。” 王十朋 集注引…
璨璨 [ càn càn ]
明亮貌。 唐 白居易 《黑龙饮渭赋》:“气默默以黯黯,光璨璨而烂烂。” 宋 梅尧臣 《送梵才吉上人归天台》…
僧璨 [ sēng càn ]
即僧粲,见「僧粲」条。
柳璨 [ liǔ càn ]
目录1 生平2 文学观点3 着作4 评价 生平柳璨(?~906/01/27),字炤之,中国唐朝末年大臣、文…
元璨 [ yuán càn ]
周璨 [ zhōu càn ]
灵璨 [ líng càn ]
道璨 [ dào càn ]
赵璨 [ zhào càn ]