命诏 [ mìng zhào ]
君王的命令。
宣诏 [ xuān zhào ]
(一)、宣读诏书;下达诏命。(二)、谓帝王召见。诏,召。(三)、指诏命。
优旨 [ yōu zhǐ ]
优待的诏命。亦谓颁发优待之诏命。
宣命 [ xuān mìng ]
(一)、传达皇帝的诏命。(二)、皇帝的诏命。(三)、宣扬威命。
阁诏 [ gé zhào ]
搁置诏书。谓不奉诏命。
徽命 [ huī mìng ]
(一)、大命。指天命。(二)、大命。指诏命。
诏命 [ zhào mìng ]
皇帝的命令。
敕画 [ chì huà ]
犹敕令,诏命。因诏敕须押字判行,故称。
制诰 [ zhì gào ]
(一)、皇帝的诏令。(二)、指承命草拟诏令。
画命 [ huà mìng ]
已画可的诏命。
诏议 [ zhào yì ]
下诏命令论议。
矫旨 [ jiǎo zhǐ ]
假托帝王诏命。
纶命 [ lún mìng ]
天子的诏命。
吉命 [ jí mìng ]
(一)、吉祥的诏命。(二)、指命运亨通。
钦命 [ qīn mìng ]
皇帝的诏命。
王命 [ wáng mìng ]
帝王的命令、诏谕。
旨挥 [ zhǐ huī ]
帝王的诏敕、命令。
调元制 [ tiáo yuán zhì ]
任命宰相的制诏。
黼命 [ fǔ mìng ]
谓天子的诏命。
应诏 [ yìng zhào ]
接受皇帝的诏命。
矫擅 [ jiǎo shàn ]
诈称诏命,专断独行。
御纂 [ yù zuǎn ]
谓皇帝诏命编纂。
鹤唱 [ hè chàng ]
宣读诏命时的唱名。
命敕 [ mìng chì ]
犹敕命。皇帝的诏令。
锡命 [ xī mìng ]
天子有所赐予的诏命。