慧美 [ huì měi ]
聪明美丽。
朗丽 [ lǎng lì ]
明朗艳丽。
焕缛 [ huàn rù ]
鲜明缛丽。
藻朗 [ zǎo lǎng ]
清丽鲜明。
惠美 [ huì měi ]
聪明美丽。
便妍 [ biàn yán ]
俏丽;明媚。
濯秀 [ zhuó xiù ]
明净秀丽。
亮丽 [ liàng lì ]
(一)、明亮美丽:色彩亮丽。亮丽的风景线。(二)、美好;优美:他的诗歌很有韵味,散文也写得亮丽。
丽朝 [ lì cháo ]
明丽的早晨。
星俎 [ xīng zǔ ]
明丽的祭器。
庄丽 [ zhuāng lì ]
端庄而美丽;雄伟而美丽。《东观汉记·孝明帝纪》:“﹝帝﹞幼而聪明睿智,容貌庄丽。” 清 陈田 《明诗纪事戊籤·薛蕙》…
日丽风和 [ rì lì fēng hé ]
日丽风和(日麗風和) 阳光明丽,微风和煦。形容天气晴和。 元 柯丹邱 《荆钗记·晤婿》:“老员外,今日日丽风和,花明…
艳明 [ yàn míng ]
亦作“艷明”。艳丽鲜明。
霞明 [ xiá míng ]
像彩霞一样明丽。
葱昽 [ cōng lóng ]
亦作“葱曨”。明丽貌。
焕显 [ huàn xiǎn ]
(一)、昭著。(二)、明丽。
惠丽 [ huì lì ]
聪明美丽。
显艳 [ xiǎn yàn ]
鲜明艳丽。
雪艳 [ xuě yàn ]
光洁明丽。
丽日 [ lì rì ]
明亮的太阳:晴空丽日。
秀澈 [ xiù chè ]
秀丽明澈。
澹冶 [ dàn yě ]
淡雅明丽。
光艳 [ guāng yàn ]
鲜明艳丽。
漫烂 [ màn làn ]
散乱,消散,鲜明美丽。
韶晖 [ sháo huī ]
明丽的光景。