延地里 [ yán dì lǐ ]
到处。《西游记》第七七回:“你这呆子口敞,延地里就对人説,我们是爬墙头的和尚了。”
开袪 [ kāi qū ]
敞开。
霞敞 [ xiá chǎng ]
高敞。
傥阆 [ tǎng láng ]
广大宽敞貌。
敞网 [ chǎng wǎng ]
敞罔。失意貌。
开领 [ kāi lǐng ]
敞开的衣领。
明敞 [ míng chǎng ]
明亮宽敞。
虚敞 [ xū chǎng ]
空阔宽敞。
亮爽 [ liàng shuǎng ]
明亮宽敞。
反光 [ fǎn guāng ]
(一)、使光线反射:反光镜。白墙反光,屋里显得很敞亮。(二)、反射的光线:雪地上的反光让人睁不开眼。
博敞 [ bó chǎng ]
宽广;宽敞。 汉 王延寿 《鲁灵光殿赋》:“迢嶢倜儻,丰丽博敞,洞轇轕乎,其无垠也。” 三国 魏 曹丕 《登城赋》:…
旷敞 [ kuàng chǎng ]
开阔,宽敞。
静闲 [ jìng xián ]
安静宽敞。
宽厂 [ kuān chǎng ]
宽阔空敞。
轩敞 [ xuān chǎng ]
(房屋)高大宽敞。
平厂 [ píng chǎng ]
见“平敞”。
闳厰 [ hóng chǎng ]
见“閎敞”。
闳厂 [ hóng chǎng ]
见“閎敞”。
幽敞 [ yōu chǎng ]
幽静宽敞。
宏敞 [ hóng chǎng ]
高大宽敞。
崇旷 [ chóng kuàng ]
高大宽敞。
显敞 [ xiǎn chǎng ]
豁亮宽敞。
崇敞 [ chóng chǎng ]
高大宽敞。
宽垲 [ kuān kǎi ]
宽敞高燥。
赫昈昈 [ hè hù hù ]
赤色敞亮貌。