怜闵 [ lián mǐn ]
见“怜悯”。
苦恼子 [ kǔ nǎo zǐ ]
可怜。
怜哀 [ lián āi ]
哀怜。
妪掩 [ yù yǎn ]
怜爱。
口年 [ kǒu nián ]
可怜.
言音 [ yán yīn ]
(一)、说话的声音。《宋书·长沙景王道怜传》:“ 道怜 素无才能,言音甚楚。”(二)、指鸣声。 宋 王安石 《车载板…
哀矜 [ āi jīn ]
哀怜。
怜悲 [ lián bēi ]
哀怜。
畀矜 [ bì jīn ]
怜赐。
愍恻 [ mǐn cè ]
怜悯。
愍爱 [ mǐn ài ]
怜爱。
愍怜 [ mǐn lián ]
怜悯。
轸悯 [ zhěn mǐn ]
怜悯。
垂怜 [ chuí lián ]
(1).赐予怜悯。 唐 韩愈 《复上宰相书》:“情隘辞慼,不知所裁,亦惟少垂怜焉。”《醒世恒言·刘小官雌雄兄弟》:“…
厉怜王 [ lì lián wáng ]
麻疯病人怜悯被劫杀的君主,认为比自己还可怜。厉,麻疯病。
偎怜 [ wēi lián ]
偎依怜爱。
闵忧 [ mǐn yōu ]
怜惜忧伤。
矜量 [ jīn liàng ]
怜悯商酌。
矜育 [ jīn yù ]
矜怜养育。
愍护 [ mǐn hù ]
怜惜保祐。
可伤 [ kě shāng ]
可悲;可怜。
哀愍 [ āi mǐn ]
怜惜,同情。
爱忍 [ ài rěn ]
怜爱恻隐。
怯怜户 [ qiè lián hù ]
见“怯怜口”。
怜眷 [ lián juàn ]
爱怜眷顾。