感怆 [ gǎn chuàng ]
感慨悲伤。
怆凄 [ chuàng qī ]
凄怆,伤感。
怆然涕下 [ chuàng rán tì xià ]
怆然:伤感的样子。伤感地涕泪流洒。
怆然泪下 [ chuàng rán lèi xià ]
怆然:伤感的样子。伤感地流泪不止。形容非常悲痛。
凄冽 [ qī liè ]
(一)、凄怆寒冷。(二)、凄怆寒冷;悲凉。
酸怆 [ suān chuàng ]
凄怆。
酸声 [ suān shēng ]
声音凄怆。
藏摧 [ cáng cuī ]
谓凄怆;悲伤。
憀戾 [ liáo lì ]
凄怆。
目怆有天 [ mù chuàng yǒu tiān ]
◎ 目怆有天 mùchuàng-yǒutiān[look at the blue sky…
凄激 [ qī jī ]
悲怆激扬。
耿怆 [ gěng chuàng ]
悲伤,凄怆。
哀怆 [ āi chuàng ]
悲伤凄怆。
懰栗 [ liú lì ]
忧伤;悲怆。
衔凄 [ xián qī ]
心怀凄怆。
恻凄 [ cè qī ]
悲痛凄怆。
钦怆 [ qīn chuàng ]
敬肃而凄怆。
悲怆 [ bēi chuàng ]
悲伤。怆(chuàng)。
怆痛 [ chuàng tòng ]
悲哀痛惜怆痛不已
怆然 [ chuàng rán ]
悲伤的样子:怆然泪下。
惨恻 [ cǎn cè ]
忧戚;悲痛。 晋 陆机 《<愍思赋>序》:“衔恤哀伤……故作此赋,以紓惨惻之感。” 唐 裴铏 《传奇·颜濬》:“询之…
仓兄 [ cāng xiōng ]
亦作“仓怳”。仓,通“愴”。悲怆失意貌。
卖死 [ mài sǐ ]
谓委死于人。 北齐 颜之推 《还冤记·邓琬》:“﹝ 张悦 ﹞谓之曰:‘卿始此祸,而欲卖死 少帝 乎?’” 宋 陆游 …
苦切 [ kǔ qiē ]
(一)、凄怆哀伤。(二)、恳切;迫切。(三)、残害;侵害。
激摧 [ jī cuī ]
高亢凄怆。晋 左芬《万年公主诔》:“挽僮齐唱,悲音激摧。士女歔欷,高风增哀。”