讲堂 [ jiǎng táng ]
教室(多指较大的)。
讲武堂 [ jiǎng wǔ táng ]
清末民初建立的培养陆军军官的教育机构。为编练新军和带兵者研究武学之需。1906年起,相继建立北洋(于天津)、云南、东…
讲室 [ jiǎng shì ]
(1).讲堂。指儒师讲学之堂舍。《东观汉记·鲍永传》:“后 孔子 闕里 无故荆棘自闢,从讲室扫除至 孔里 。”(2)…
鳣座 [ zhān zuò ]
讲堂。
讲轩 [ jiǎng xuān ]
讲堂。
讲肆 [ jiǎng sì ]
(一)、讲舍;讲堂。(二)、讲论肄习。肆,通“肄”。
讲序 [ jiǎng xù ]
指讲堂。
讲课 [ jiǎng kè ]
讲授功课:他在我们学校讲课。上午讲了三堂课。
授堂 [ shòu táng ]
讲授学业的堂室。
雁子堂 [ yàn zǐ táng ]
《善见律》卷十:“高阁讲堂者,於大林作堂,堂形如雁子,一切具足,为佛作此堂也。”后因以“雁子堂”指佛堂。
易经讲堂 [ yì jīng jiǎng táng ]
北大讲堂 [ běi dà jiǎng táng ]
创客讲堂 [ chuàng kè jiǎng táng ]
湖湘讲堂 [ hú xiāng jiǎng táng ]
道德讲堂 [ dào dé jiǎng táng ]
国学讲堂 [ guó xué jiǎng táng ]
美丽讲堂 [ měi lì jiǎng táng ]
午夜讲堂 [ wǔ yè jiǎng táng ]
名家讲堂 [ míng jiā jiǎng táng ]
金融讲堂 [ jīn róng jiǎng táng ]
讲舍 [ jiǎng shě ]
讲学、传经的堂舍。 元 黄溍 《瑞云观记》:“祠堂寝室,讲舍斋宫,门廡庖湢,次第毕备。” 王闿运 《<衡阳县志>序》…
鳣堂 [ zhān táng ]
《后汉书·杨震传》:“后有冠雀衔三鱣鱼,飞集讲堂前,都讲取鱼进曰:‘蛇鱣者,卿大夫服之象也。数三者,法三台也。先生自…
讲亭 [ jiǎng tíng ]
指四周无墙犹如凉亭的讲堂。
法律讲堂 [ fǎ lǜ jiǎng táng ]
名师讲堂 [ míng shī jiǎng táng ]