臭椿 [ chòu chūn ]
落叶乔木,羽状复叶,小叶卵状披针形,有臭味,花白色带绿,果实是翅果。根皮可入药。也叫樗(chū)。
杌樗 [ wù chū ]
光秃的臭椿树。喻不成材料,没有出息。
栎樗之材 [ lì chū zhī cái ]
栎:木名;樗:俗名“臭椿”。比喻无用之材或平庸无用的人。
椿皮 [ chūn pí ]
香椿的树皮。中医用以入药。 明 李时珍 《本草纲目·木二·椿樗》:“椿皮色赤而香,樗皮色白而臭……凡血分受病不足者,…
大果臭椿 [ dà guǒ chòu chūn ]
臭椿皮蛾 [ chòu chūn pí é ]
岭南臭椿 [ lǐng nán chòu chūn ]
红叶臭椿 [ hóng yè chòu chūn ]
常绿臭椿 [ cháng lǜ chòu chūn ]
台湾臭椿 [ tái wān chòu chūn ]
樗蚕 [ chū cán ]
蚕的一种。食臭椿叶。杨旻《蚕儿小传》:“二千年左右,人们又开始驯化柞蚕,以后,樗蚕、柳蚕、蓖麻蚕等也先后被利用起来。…
翅果 [ chì guǒ ]
有一个或几个翅状附属物的果实。果皮干燥不开裂,部分延展成翅,使果实可随风飞散,借风力传布。如榆、臭椿、槭等的果实。
臭椿沟眶蟓 [ chòu chūn gōu kuàng xiàng ]
臭椿钩丝壳 [ chòu chūn gōu sī ké ]
大果臭椿皮 [ dà guǒ chòu chūn pí ]
寿樗 [ shòu chū ]
老臭椿木。语出《庄子·逍遥游》:“吾有大树,人谓之樗。其大本拥肿而不中绳墨,其小枝卷曲而不中规矩,立之涂,匠者不顾。…
谮説 [ zèn shuō ]
谗言。《魏书·斛斯椿传》:“ 献武王 以 椿 乱政,欲诛之。 椿 譖説既行,遂相恐动。”
臭椿沟眶象 [ chòu chūn gōu kuàng xiàng ]
伯克尔臭椿 [ bó kè ěr chòu chūn ]
毛叶南臭椿 [ máo yè nán chòu chūn ]
谮说 [ zèn shuō ]
谗言。《魏书·斛斯椿传》:“ 献武王 以 椿 乱政,欲诛之。 椿 譖説既行,遂相恐动。”
椿寿 [ chūn shòu ]
大椿的寿命。比喻长寿,高龄。晋 庾阐《采药诗》:“椿寿自有极,槿花何用疑。”唐 杜甫《寄刘峡州伯华使君四十韵》:“但…
椿岁 [ chūn suì ]
大椿的年岁。比喻长寿。唐 孟郊《井上枸杞架》诗:“花盃承此饮,椿岁小无穷。”参见“椿年”。
老椿 [ lǎo chūn ]
《庄子·逍遥游》:“上古有大椿者,以八千岁为春,八千岁为秋。”后称椿木为“老椿”,寓寿考之意。
椿囷 [ chūn qūn ]
见“椿菌”。